25 C
Cần Thơ
21 Tháng mười một, 2024

HOÀNG CUNG LÀ QUÁN TRỌ

HOÀNG CUNG LÀ QUÁN TRỌ

Gk. Phan Văn Giàu

Người Ả rập có câu truyện như sau: Khi Ibrahim còn cai trị lãnh thổ Balk (nay là một vùng ở miền bắc Afghanistan) và được coi như một vị thánh vương, ngày kia có một tu sĩ thuộc tông phái sufi đến yết kiến. Nhà vua hỏi: Thầy cần gì ? – Tu sĩ đáp: Thần xin bệ hạ chỗ ngủ trong quán trọ này. – Vua phì cười: Đây là hoàng cung của ta, đâu phải quán trọ? – Tu sĩ tỉnh queo hỏi: Trước bệ hạ, ai làm chủ nơi này ? – Cha ta, nhưng đã qua đời! – Vậy, trước tiên vương là ai? – Ông nội ta, dĩ nhiên đã qua đời trước cha ta. – Tâu bệ hạ, như vậy nơi đây thật sự chỉ là chỗ tạm trú một thời gian, thế nên các vị tiên vương đều phải lần lượt ra đi. Bệ hạ cũng sẽ giống y như thế mà thôi. Vậy sao ngài cho rằng nơi đây không phải là quán trọ ?

Hôm nay chúng ta còn sống trên mặt đất nhưng hãy có cái nhìn hướng lên trời cao. Hướng lên trời cao để biết rằng quê hương vĩnh cửu của ta ở trên trời, nơi đó có Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Chúa Cha và nơi đó ta có “sổ đỏ”, có “hộ khẩu thường trú” đúng nghĩa. Còn trần gian chỉ là nơi ta tạm trú. Vì không ai có địa chỉ thường trú vĩnh hằng trên trái đất này. Hướng lên trời cao còn là để ta biết ái mộ những sự trên trời và biết sống niềm hy vọng một ngày nào đó sẽ được trở về với quê hương vĩnh phúc là thiên đàng hằng mong: “Chúng ta biết rằng: nếu ngôi nhà của chúng ta ở dưới đất, là chiếc lều này, bị phá hủy đi, thì chúng ta có một nơi ở do Thiên Chúa dựng lên, một ngôi nhà vĩnh cửu trên trời, không do tay người thế làm ra” (2Cr 5,1).

Bài viết liên quan

MỤC VỤ LỜI CHÚA : CHÚA NHẬT I MÙA VỌNG – A

Vũ Văn Hài

Tông thư Desiderio Desideravi về đào tạo phụng vụ cho Dân Thiên Chúa

Vũ Văn Hài

CÂY THẬP GIÁ CỦA CON NẶNG

Vũ Văn Hài