BÒ VÀ LỪA
Gk. Phan Văn Giàu
Nó nói: “Chỉ có tôi là chúa sơn lâm đáng phục vụ người cai trị thế giới. Tôi sẽ xé xác kẻ nào đến gần hài nhi.” Thiên thần nói: “Bạn hùng hổ quá”.
Cáo tinh khôn theo dõi và với vẻ mặt vô hại, nó nói: “Tôi sẽ hết sức cung phụng trẻ Giêsu, mỗi sáng tôi sẽ bắt một con gà cho mẹ ngài”. Thiên thần nói với cáo: “Bạn xảo quyệt quá”.
Rồi con công đến khoe màu sắc tuyệt vời của cái đuôi. Nó nói: “Tôi sẽ trang hoàng ngôi nhà nhỏ bé này đẹp hơn cả đền thờ Salômon”. Thiên thần nói: “Bạn hão huyền quá”.
Nhiều con khác đến và cũng muốn giúp đỡ nhưng không con nào được chọn. Sau cùng, thiên thần rảo mắt nhìn quanh và thấy một con lừa và một con bò đang làm việc với một bác nông dân.
Thiên thần gọi chúng lại và hỏi: “Các bạn có gì giúp đỡ Thánh gia không?”. Lừa cụp tai xuống trả lời: “Không có gì. Chúng tôi chả được học hành, càng cố học càng dốt, nhưng chúng tôi khiêm tốn và kiên nhẫn.” Bò ngượng ngùng tiếp lời: “Vâng, có lẽ chúng tôi chỉ có thể làm được một vài việc nhỏ như lấy đuôi đuổi ruồi thôi” Thiên thần nói: “Được lắm, Tôi cần hai bạn.”.
Cám dỗ về thói kiêu ngạo, khoe khoang và tự cho mình hơn người khác là một thái độ tự tôn, tự phụ mà những kitô hữu chân chính cần phải loại bỏ. Nó sẽ dần dẫn đưa chúng ta xa rời tình yêu của Thiên Chúa, khiến chúng ta không thể nào nhận ra lòng thương xót của Ngài dành cho mỗi người chúng ta. Chúng ta đừng ngụy trang bằng lớp vỏ bọc bên ngoài, vì như thế, sự cộng tác của chúng ta vào ơn Chúa sẽ làm giảm đi ân sủng. Mùa chay là dịp rất thuận tiện để chúng ta uốn nắn lại con người lương thiện của mình. Nếu nhận ra thân phận mỏng dòn của chúng ta, thì chắc chắc chúng ta sẽ hưởng được muôn vàn ân sủng của Chúa trong mùa chay thánh này.